Đổi Server Nếu Không Load Được:
SV #1 SV #2

Phim sex hay nữ sinh đi nhà nghỉ với thầy giáo Nozomi Kaharas

Phim sex hay nữ sinh đi nhà nghỉ với thầy giáo Nozomi Kaharas hai thầy trò địt nhau trong nhà nghỉ, nữ sinh cấp 3 mút cặc, địt nhau với thầy giáo. Phải nhờ vả một loạt mối quan hệ, cuối cùng cũng đoàn tụ với đứa con ruột thịt này của mình, nhưng thực ra ba nó cũng bỏ lỡ một nửa tuổi thơ con gái. Không ở cạnh bên nó ngay từ đầu, nên ba nó không có cơ hội nuôi dưỡng nó từ khi lúc mới sinh ra, không được nhìn nó lớn lên từng ngày, không thấy nó những lúc ốm đau hay khỏe mạnh, không che chở nắng mưa cho con, nên cũng không có cơ hội gắn kết tình máu mủ ruột thịt thiêng liêng…, cái gì cũng không. Cho nên trong lòng ba con Nhung, cảm giác rất khó tả khi lí trí biết rõ nó là con ruột mình, nhưng bản năng lại vẫn xem nó như một đứa con gái … nhà hàng xóm! Mà đã là “con gái nhà người ta” thì nhiều lúc ba nó còn lén lút nhìn nó như một … lolita nóng bỏng đến thèm chảy nước miếng!
Khi người ta nhìn việc gì đó dưới lăng kính của bản năng thay cho lí trí, thì nói nôm na theo người đời, có khả năng “lật trời” chứ không đùa. Tương tự trong thực tế đã xảy ra, khi nạn đói đến thì sẽ có người ăn cả thịt người, thiên tai dịch họa thì sẽ có người vì cầu sinh mà đạp lên thi thể người khác để sinh tồn, và trong trường hợp gia đình con Nhung, khi phần “con” được ba nó đặt lên trước phần “người”…
Ngăn cản duy nhất để ba con Nhung không “xơi” nó, đó chính là chút lý trí nhỏ nhoi, và mỏng manh như màng tơ nhện còn duy trì được.
Lúc này đây, nghe ông anh Hai kể lại những chuyện mà ổng với thằng Út đã làm với con nhỏ, ba con Nhung chẳng có bất cứ cảm xúc tiêu cực gì hết như nổi giận hay căm ghét, ngược lại, một chút lí trí mỏng manh cuối cùng kia vì đó mà cũng tan theo bọt sóng tung bay trước mũi thuyền. Thay vào đó, một thôi thúc muốn cùng … “hội đồng” với hai người anh em mình, cùng chấm mút cái món ngon đang tênh hênh “dọn” ra ngay trước mắt.
Sau một hồi nhìn cái chỗ không nên nhìn giữa hai chân con gái, không ngừng nuốt nước miếng ừng ực, tai vẫn nghe ông anh Hai rù rì, ba con Nhung nhìn ông anh chằm chằm, hình như ngầm đạt được sự ăn ý nào đó.
Cả hai cùng nở nụ cười không hề che dấu. Bác Hai con Nhung chỉ cần nhìn nụ cười thằng em kế là biết quyết định của nó như nào rồi, không cần thằng ku phải nói ra bằng lời.
Ghe chạy một hồi thì con Nhung thấy một hòn đảo xa xa. Chú Út tự tin quay qua nói với nhỏ cháu
“Mình lên đảo này nè. Nghe anh Ba nói có người quen trên đó lo hết cho mình luôn”
Con Nhung gật gật. Nó thích thú nhìn hòn đảo mà cả nhà mình sắp lên chơi.
Nhìn vậy chứ ghe phải chạy một hồi nữa mới tới. Biển êm sóng lặng, ghe chạy cứ băng băng trên nước như đang chạy trên sông. Chỉ thỉnh thoảng nhồi một con sóng khiến nước văng tung tóe, kèm theo tiếng hét và cười đùa thích thú của hai đứa trẻ.
Ghe chạy một hồi thì tới gần đảo. Nhưng không tấp vô mà vòng sang bên cạnh, rồi … chạy tiếp. Chú Út chưng hửng. Lúc nãy bi bô với nhỏ cháu là sẽ lên chỗ này, giờ nhìn những vách đá cao dựng đứng của đảo, và một loạt đá mồ côi cứ lùi ra phía sau thuyền, chú cũng không biết nói sao luôn.
Cũng may ghe không chạy đâu xa, vòng thêm chút nữa thì mọi người thấy có một đảo xanh xanh nằm phía sau đảo nhỏ vừa nãy. Chú Út liền tỏ ra hiểu biết, đưa tay chỉ cho nhỏ cháu
“Đúng là đảo này rồi nè. Con nhìn đi, cây cối xanh um ha. Hồi nãy nó khuất sau cái đảo đá kia nên chú nhầm đó. Chỗ này mới đúng”
Con Nhung gật gật đầu, nó thích thú nhìn hòn đảo xanh rì đẹp đẽ ngay trước mắt.
Như “minh họa” cho lời chú Út, ghe chạy gần vô cạnh đảo xanh đó, và rồi … một lần nữa lại chạy dọc bờ đảo, đánh thêm một vòng hơn nửa cái đảo rồi chạy tiếp.
Chú Út há miệng, quay đầu nhìn hòn đảo xinh đẹp vẫn đang lùi dần ở phía sau ghe mà không nói được tiếng nào. Thầm nghĩ hôm nay mình có ăn cá Hố đâu mà nãy giờ hố 2 bận liên tiếp. Nhìn lại nhỏ cháu thấy nó cười cười không nói, thằng học sinh cấp 3 thấy quê tới mức muốn nhảy xuống biển trốn luôn cho rồi.